Đề bài: Suy nghĩ về bệnh vô cảm

Bài làm:

Xã hội hiện nay phát triển nhanh đến mức chóng mặt, con người vì thế mà cũng vội vã, hối hả hòa vào nhịp sống chung ấy sao cho kịp, sao cho phù hợp và không bị rơi lại phía sau. Không bị bỏ lại đồng ngĩa với việc bạn phải thay đổi phù hợp, thời gian cho những việc gia đình bị giảm xuống, tăng giao lưu, học tập và những mối quan hệ khác nên hàng đầu. Hệ quả của một xã hội phát triển thiếu cân bằng là suy giảm lối sống, đạo đức của đại bộ phận con người, những năm gần đây hiện tươjng sống mà được người ta quan tâm, nhắc đến nhiều nhất là bệnh vô cảm. bạn và tôi đang là những người học tập và làm việc trên “thế giới phẳng” đó, bạn có suy nghĩ gì về hiện tượng và có thể nói là một căn bệnh vô cảm này?

Trước hết ta cần hiểu rõ hơn, thế nào là “vô cảm”? theo ỷ kiến của cá nhân tôi thì vô cảm là thái độ thờ ơ trước những gì đang xảy đến trước mắt mình nếu là liên quan đến lợi ích của bản thân mình thì họ can thiejp, còn không liên quan cho dù cái đau thương mất mát xảy ra trước mắt nhưng họ vẫn ngơ đi, bước qua đi, bỏ mặc như không nhìn thấy gì. Đó cũng là thấy người gặp khó khăn, hoạn nạn nhưng không cứu giúp vì sợ mất thời gian, công việc của bản than, cứ đi qua, ngơ đi làm tiếp việc của bản thân. Có những người cho dù đủ hay dư thừa sức lực để giúp đỡ nhưng cũng như không nhìn thấy gì cả, vẫn bước đi ung dung mặc cho người bị nạn hết lòng van xin cứu giúp. Vô cảm còn được hiểu theo nghĩa là không có cảm xúc, mất đi tình thương đối với người khác hoặc chính những người thân trong gia đình mình, chỉ nghĩ đến lợi ích riêng của bản thân mà bỏ mặc hay thậm chí sẵn sàng dẫm đạp lên người khác để đạt được mục đích của cá nhân mình.

Xem thêm:  Phân tích tình huống truyện trong truyện ngắn Chiếc thuyền ngoài xa của Nguyễn Minh Châu

Hiện nay song hành cùng với sự phát triển như vũ bão của mọi mặt đời sống kinh tế, xã hội thì hiện tượng, hay nói cách khác là căn bệnh vô cảm xuất hiện hầu hết ở mọi lứa tuổi, mọi tầng lớp xã hội. Có một mẩu chuyện từ rất xa xưa nói về bệnh vô cảm đó là câu chuyện về “Cháy nhà hàng xóm”, truyện kể rằng xưa kia có một ông tính ích kỷ hay tính toán, so đo. Một hôm nhà hàng xóm bên cạnh bị cháy nhà ông ta nằm ngủ phủ chăn kín đầu không nhức nhích mặc cho nhà hàng xóm đang bốc lửa bùng bùng, những người xung quanh hết lòng hô hào cứu cháy, bê nước dập ngọn lửa. Nhưng ông ta lặng thinh, thơ ơ, không chú mảy may quan tâm gì cả, ông thâm nghĩ trong bụng rằng cháy nhà hàng xóm chứ có phải cháy nhà mình đâu mà lo nên nghĩ sẽ ngủ tiếp. Ngủ cũng chẳng được vì tiếng hò reo kêu cứu cứ vang vọng bên tai khiến cho ông ta sợ và run lên lẩy bẩy. Hôm sau chẳng may nhà ông bị cháy, ông cũng hết tiếng kêu cứu van xin nhưng không nhận được sự giúp đỡ từ ai cả, nhà ông vì thế mà cháy hết không còn lấy một thứ, từ đó ông phải lưu lạc đi làm kiếp ăn xin, nghèo khổ. Câu chuyện là một bài học đắt giá về bệnh vô cảm và tác hại của căn bệnh này đén chính cuộc sống của họ. Nếu thờ ở không giúp đỡ người khác khi họ gặp khó khăn thì đến lúc mình gặp khó khăn sẽ chẳng có ai ngó ngàng, đến giúp đỡ mình cả, mọi người xung quanh sẽ ghét bỏ, không giúp đỡ nữa.

Xem thêm:  Nghị luận xã hội về đức tính tự tin của con người ngữ văn 12

suy nghi ve benh vo cam trong cuoc song - Suy nghĩ về bệnh vô cảm trong cuộc sống

Suy nghĩ về bệnh vô cảm

Trên đây là một câu chuyện từ xa xưa về căn bệnh vô cảm, còn hiện tại trong xã hội hiện nay còn có rất nhiều những câu chuyện đau lòng và mức độ cao hơn rất nhiều. Xã hội phát triển và tiến bộ hơn con người vì thế mà cũng gia tăng nhu cầu về mọi mặt của đời sống trong đó có nhu cầu về làm đẹp, câu chuyện về bệnh vô cảm xảy ra mới đây hết sức đau lòng liên quan đến phẫu thuật thẩm mĩ, làm đẹp của chị em phụ nữ. Nhu cầu nào cũng cần thiết cũng sẽ là chính đáng với mỗi người và làm đẹp cũng là một trong những nhu cầu chính đáng của chị em phụ nữ. Câu chuyện vô cảm xảy ra ở một ngành, nghề mà ai cũng nghĩ việc tâm đức phải đặt nên hàng đầu đó là nghề y sĩ, bác sĩ Vũ Mạnh Tường do chủ quan và vô tâm với bệnh nhân của mình đã gây ra cái chết đau thương cho chị người bệnh – Nguyễn Thị Thanh Huyền. Hành động vô tâm đến ác thú và gây ra tôi ác nguy hiểm hơn đó là hành động phi tang xác của nạn nhân xuống sông hồng  để che giấu hành động sai phạm của mình. Anh là một bác sĩ có nhiều năm kinh nghiệm và có độ tin tưởng cao trong nghiệp vụ về thẩm mĩ của mình nhưng dã vô tâm với bệnh nhân, vì lợi ích riêng của bản thân, sợ uy tín bị suy giảm vì làm chết bệnh nhân đã làm ra những hành động thiếu tình người và phải lãnh hậu quả đáng tiếc. Câu chuyện là một bài học đắt giá về căn bệnh vô cảm trong xã hội hiện nay, không còn ở mức thông thường như không nhận được sự quan tâm, giúp đỡ từ người khác nữa mà xử theo pháp luật nghiêm minh, người vô cảm gây ra những hầu quả đáng phải trừng trị theo đúng quy định cảu phát luật.

Xem thêm:  Phân tích vẻ đẹp lãng mạn và kiêu hùng của người lính trong bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng

Vô cảm hiện nay đã trở thành một căn bệnh có tính phổ biến và lan truyền nhanh trong xã hội hiện nay. Xã hội phát triển kéo theo hàng loạt những vấn đề nhức nhối khác nhau nhưng bệnh vô cảm vẫn là một trong những tâm điểm được quan tâm nhất hiện nay. Bạn hay tôi hãy giữ cho mình lối sống đẹp, sống có đạo đức, không nên sống vô cảm với người khác vì nếu bây giờ bạn vô cảm thiếu quan tâm họ thì sau này đến lúc bạn gặp khó khăn cần giúp đỡ họ cũng sẽ vô cảm lại với bạn và gặp phải những tai nạn đáng tiếc trong cuộc sống của bản thân. Vì một xã hội tươi đẹp, gắn bó hãy sống biết quan tâm ,sẻ chia với mọi người xung quanh mình bạn nhé!

Hằng